












Liên hệ số di động/zalo: 0979766122 NGUYEN QUANG ANH Hỗ trợ cho tôi theo Số tài khoản: 0979766122 Vietinbank thành phố Bắc Giang
Lập trang trại nuôi gà giống và bán trứng năm 19 tuổi, anh Nguyễn Hữu Hiếu bị gia đình ngăn cản, lo "thua lỗ tiền đâu mà trả nợ".
Tốt nghiệp THPT năm 2012, Hiếu, trú xã Ngọc Sơn, huyện Thạch Hà, không thi đại học mà sang Angola lao động, mong muốn kiếm ít vốn về quê làm ăn. Nhưng do tiền Angola mất giá, Hiếu đành về nhà sau hơn một năm với số nợ hơn 100 triệu đồng vay đi xuất khẩu.
Sau vài tháng suy nghĩ, Hiếu quyết định ở quê lập nghiệp. Trong một lần cùng đoàn nông dân của xã đi giao lưu, học hỏi cách nuôi gà ở miền Bắc, anh thấy họ ngoài bán trứng còn kinh doanh thêm gà thịt, tiêu thụ rất dễ. Ở quê bố mẹ cũng nuôi gà đẻ, cho ấp trứng lấy con giống bán, nhưng quy mô nhỏ, hư hỏng nhiều. Hiếu tự hỏi sao không áp dụng mô hình này?
Ông chủ trẻ Nguyễn Hữu Hiếu bên trang trại nuôi gà. Ảnh: Đức Hùng
Anh về đặt vấn đề với bố Nguyễn Hữu Liêm, 70 tuổi, mượn đất vườn đồi của gia đình, nhờ vay ít vốn xây chuồng. Nhưng ông Liêm phản đối: "Mày ít tuổi, chưa vợ con. Xây trang trại thế này tiền đâu mà đầu tư, lỡ thua lỗ thì ai gánh nợ".
Không từ bỏ, Hiếu kiên trì thuyết phục gia đình, bữa cơm nào chủ đề nói chuyện cũng là nuôi gà. Sau vài tuần ông Liêm đồng ý cho mượn đất, còn tiền thì không.
Trên diện tích 200 m2, Hiếu vay mượn của họ hàng, ngân hàng được 100 triệu đồng để khởi nghiệp. Từng có kinh nghiệm xây dựng ở Angola, anh tự mua vật liệu về xây chuồng trại, con giống nhờ bố mẹ lựa chọn, tiền thức ăn thì khất nợ.
Hiếu nuôi gà ấp trứng bán con giống, cạnh tranh với chính cơ sở của bố. Giai đoạn đầu công việc không thuận lợi, 700 con gà mắc bệnh, chết khoảng 200, trứng ấp nở không đều. Hiếu gặp bố hỏi kinh nghiệm, đến nhiều trang trại nhờ chỉ cách mua vaccine. Khi gà sống khỏe, trứng ấp nở đều thì giá lại xuống thấp. Anh nhiều đêm trằn trọc vì số nợ đi Angola chưa trả, giờ thêm khoản vay mới.
Hơn một năm cầm cự, giá gà phục hồi, Hiếu ngoài bán con giống còn tiêu thụ thêm trứng, gà thịt cho cơ sở của bố cùng một số trang trại trong xã. Thấy nhu cầu nuôi gà của người dân trên địa bàn rất lớn, nhưng thiếu giống, phải lấy ở tỉnh xa, anh lại suy nghĩ mở rộng cơ sở.
Gà giống và gà thịt nuôi tại hệ thống trang trại do Hiếu sở hữu. Ảnh: Đức Hùng
Cũng như lần đầu đầu khởi nghiệp, ông Liêm ngăn cản kế hoạch của con vì mở rộng rủi ro cao, lỡ gặp đợt dịch bệnh thì "trời cũng không cứu được".
Hiếu lần thứ hai "chống" bố, dồn hết vốn mở thêm 3 trang trại trên khu đất rộng hàng nghìn mét vuông của gia đình, mua hàng nghìn con gà về nuôi. Nhưng năm 2018, dịch bệnh gia cầm xảy ra diện rộng, trứng và con giống không thể tiêu thụ, đành phải bán rẻ.
Tới năm 2019, bệnh gia cầm được khắc phục, cơ sở của Hiếu dần được nhiều đối tác trong và ngoài tỉnh đến hợp tác. "Tôi đi từ thấp lên cao, lấy ngắn nuôi dài, hạn chế rủi ro nhất có thể. Ban đầu hàng xóm nghĩ tôi làm cho vui, chính quyền không nghĩ sẽ thành công. Nhưng bây giờ sự hoài nghi ấy tan biến", Hiếu nói.
Hiện anh Hiếu đã lấy vợ, sở hữu 4 trang trại, nuôi 3.000 con gà giống D310 Dabaco trên tổng diện tích hơn 1.000 m2. Do thời tiết ở Hà Tĩnh mùa hè oi bức, mùa đông lạnh buốt, anh phải lắp hệ thống quạt làm mát bao quanh chuồng trại, cài tự động theo giờ để sưởi ấm vào mùa đông và kích thích gà đẻ trứng.
Mỗi ngày, Hiếu có 2.500 gà đẻ, thu 2.000-2.500 quả trứng, bán 3.000 đồng mỗi quả, cho thu nhập khoảng 7 triệu đồng. Ngoài ra, gà thịt bán 85.000 đồng một kg, hai tủ ấp trứng công suất mỗi tủ 25.000 quả dùng để bán trứng gà lộn và xuất con giống cũng cho lời đáng kể.
"Tổng doanh thu bán hàng một năm đạt khoảng 2,5 tỷ đồng, sau khi trừ chi phí, lãi khoảng 700 triệu đồng", Hiếu chia sẻ. Thị trường ban đầu bó hẹp trong xã, nay Hiếu đã mở rộng ra các tỉnh Quảng Bình và Nghệ An.
Lao động gom trứng gà bán cho đối tác. Ảnh: Đức Hùng
Thời điểm này Hiếu đã đầu tư hơn một tỷ đồng vào phát triển hệ thống chuồng trại. Cơ sở thuê 2 nhân công thường trực, trả lương mỗi tháng hơn 7 triệu đồng, ngoài ra còn thêm 4-5 lao động thời vụ. Hiện các khoản vay khởi nghiệp đã trả hết, vợ chồng trẻ xây được nhà khang trang, sắm ôtô, kinh tế khá, có tích lũy.
Ông Phan Trần Hưng, Phó chủ tịch xã Ngọc Sơn, đánh giá Hiếu còn trẻ nhưng rất táo bạo trong phát triển kinh tế, là điển hình cho những người trẻ nỗ lực làm giàu tại quê hương, thay vì làm thuê ở phương xa.
Hiếu đặt kế hoạch duy trì sự ổn định của mô hình trong vài năm tới, sau đó mới nghĩ hướng đột phá. "Tôi luôn tâm niệm, mỗi ngày là một thử thách, vì thế phải không ngừng cố gắng ngay khi trời vừa hửng sáng", anh nói.
VN-Index vẫn giữ được đà tăng nhưng chỉ tích lũy thêm 2 điểm do thị trường giằng co trước áp lực bán các bluechip.
Trong nhóm cổ phiếu có giá trị giao dịch cao, VPB giảm 1,2%, dứt chuỗi năm phiên tăng. Mã này được hưởng lợi trước đó nhờ thông tin tập đoàn tài chính Nhật SMBC trở thành cổ đông lớn. NVL cũng kết thúc chuỗi bốn phiên tăng (trong đó có hai phiên trần), ghi nhận thị giá giảm 0,8%.
16 trên 26 mã có thanh khoản trên trăm tỷ đồng mang sắc đỏ hôm nay.
Nhìn chung, toàn sàn HoSE có 201 mã tăng, 185 mã giảm thị giá. Riêng VN30 cho thấy sự giằng co nhiều hơn khi chỉ số này tăng 2 điểm, nhưng có 13 mã giảm, 12 mã tăng.
VN-Index và VN30 chịu áp lực bán vào cuối phiên. Ảnh: VNDirect
Lực bán đẩy chỉ số ngành bất động sản, tài chính và nguyên vật liệu lùi về mức âm. Sự giằng co của thị trường thể hiện rõ khi các mã thuộc ba ngành trên đều cùng đóng góp cả mức tăng và giảm.
Với bất động sản, ngoài NVL còn một số mã có thanh khoản cao chịu sắc đỏ. DIG giảm 2,1%; trong khi CEO mất 1,8% và KBC giảm 1,5%. Các mã PDR, VHM, VRE, TDH, NLG cũng giảm thị giá. Tuy vậy, vẫn có nhiều cổ phiếu tăng, chủ yếu là các mã có vốn hóa trung bình - thấp, trong đó có ba mã kịch trần là PTN, LEC, PVL.
Nhóm ngân hàng có sự phân hóa mạnh hơn. Các mã giảm nhiều nhất hôm nay gồm VPB, EIB, LPB, STB, HDB. Trong khi đó, nhóm này có 12 mã tăng, riêng TCB có thêm 4%, PGB tăng 3,6%.
Thanh khoản thị trường cải thiện khi tăng gần 1.500 tỷ đồng lên hơn 11.200 tỷ. Đây là mức cao nhất trong nửa tháng qua. Khối ngoại duy trì đà mua ròng gần 130 tỷ đồng, chủ yếu gom hàng ở REE, VHM, MWG, TCB.
Tất Đạt
Để việc cung cấp điện ổn định, an toàn của hệ thống điện Quốc gia, đồng thời, đảm bảo giảm thiểu phạm vi mất điện phục vụ sản xuất, kinh doanh của doanh nghiệp trên địa bàn tỉnh, Chủ tịch UBND tỉnh đề nghị các doanh nghiệp thuộc nhóm sản xuất công nghiệp điều chỉnh kế hoạch sản xuất theo hướng tăng cường sản xuất vào các giờ thấp điểm; hạn chế sử dụng công suất lớn vào các tháng mùa hè (từ khoảng cuối tháng 5 đến hết tháng 8; đặc biệt vào các khung giờ từ 10h00 đến 15h00 và từ 17h00 đến 23h30). Tổ chức ký thỏa thuận điều chỉnh phụ tải (DR) với Công ty Điện lực Bắc Giang, thực hiện nghiêm túc việc tiết giảm phụ tải khi xảy ra thiếu nguồn vào các ngày nắng nóng theo chỉ đạo của Trung tâm Điều độ hệ thống điện Quốc gia. Thực hiện nghiêm túc việc tiết giảm phụ tải khi xảy ra thiếu nguồn trong các ngày nắng nóng khi có yêu cầu của Công ty Điện lực.
Công ty Điện lực Bắc Giang xây dựng các phương án vận hành hệ thống điện trong trường hợp thiếu nguồn, khống chế phụ tải theo các mức 5%, 10%, 15%, 20%, 25%, 30%. Thực hiện sa thải phụ tải công nghiệp trước và hạn chế sa thải phụ tải sinh hoạt báo cáo Sở Công Thương để trình UBND tỉnh phê duyệt để làm cơ sở thực hiện khi hệ thống điện thiếu công suất.
Báo Bắc Giang, Đài Phát thanh và Truyền hình tỉnh phối hợp với Sở Công Thương, Công ty điện lực Bắc Giang tổ chức tuyên truyền, hướng dẫn các khách hàng sử dụng tiết kiệm điện, an toàn, hiệu quả. Khuyến cáo về khả năng thiếu nguồn điện dẫn tới nguy cơ phải tiết giảm phụ tải vào một số khung giờ cao điểm trong mùa hè năm 2023. Đẩy mạnh truyền thông tiết kiệm điện, hướng dẫn sử dụng điện an toàn, hiệu quả, để nhận được sự thông cảm từ chính quyền địa phương và khách hàng sử dụng điện.
* Xem chi tiết Công văn tại đây./.
Thảo My
Cùng dự có đồng chí Trần Công Thắng - Ủy viên Ban Thường vụ Tỉnh ủy, Chủ tịch Ủy ban MTTQ tỉnh; lãnh đạo một số ngành và Hiệp hội doanh nghiệp tỉnh.
Hội đồng hương Bắc Giang tại TP Hồ Chí Minh được thành lập hơn 30 năm, đến nay Hội có 14 chi hội với hơn 2.000 hộ. Theo định kỳ, Hội tổ chức họp mặt đầu xuân 2 năm/lần. Tuy nhiên, do dịch bệnh Covid-19 nên sau hơn 3 năm, Hội mới tổ chức lại hoạt động gặp gỡ hội viên.
Trong hơn 3 năm qua, cùng với hoạt động thăm hỏi, động viên hội viên khó khăn và công tác khuyến học, Hội đồng hương Bắc Giang tại TP Hồ Chí Minh đã tập trung cao cho công tác phòng, chống dịch Covid-19. Với tinh thần hướng về quê hương, Câu lạc bộ doanh nhân đồng hương và các chi hội đã vận động ủng hộ hơn 1 tỷ đồng cùng nhiều hiện vật hỗ trợ công tác phòng, chống dịch của tỉnh Bắc Giang. Giai đoạn 2, khi TP Hồ Chí Minh và các tỉnh phía Nam bùng phát dịch bệnh, Hội phối hợp chặt chẽ với các sở, ban ngành của tỉnh tổ chức đưa hơn 3.600 bà con hồi hương. Đồng thời tích cực vận động, quyên góp, hỗ trợ kinh phí, nhu yếu phẩm cho bà con đồng hương ở lại chia sẻ khó khăn, giúp đỡ nhau cùng vượt qua đại dịch.
Phát biểu tại buổi gặp mặt, thay mặt lãnh đạo tỉnh, đồng chí Lê Ánh Dương - Phó Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch UBND tỉnh ghi nhận, biểu dương những kết quả hoạt động của hội trong 3 năm qua.
Đồng chí thông tin đến bà con xa quê những thành tựu xây dựng Đảng, chính quyền, phát triển kinh tế - xã hội, chăm lo đời sống Nhân dân, thực hiện chính sách an sinh xã hội của tỉnh Bắc Giang thời gian qua. Những năm qua, kinh tế - xã hội của tỉnh Bắc Giang có nhiều bứt phát mạnh mẽ, Bắc Giang đã thành công đẩy lùi và kiểm soát linh hoạt, an toàn, hiệu quả dịch Covid-19; là tỉnh đầu tiên trong cả nước được Chủ tịch nước tặng thưởng Huân chương Lao động hạng 3 do có thành tích xuất sắc về chống dịch Covid-19; hạ tầng công nghiệp, giao thông, đô thị và nông thôn được đầu tư ngày càng hiện đại và đồng bộ; thu hút đầu tư FDI, xuất nhập khẩu, tăng trưởng kinh tế nhiều năm liền nằm trong nhóm tỉnh, thành phố dẫn đầu cả nước; cải cách hành chính, chuyển đổ số được quan tâm đồng bộ; đời sống Nhân dân ngày càng được cải thiện; quốc phòng an ninh được đảm bảo, trật tự an toàn xã hội được giữ vững. Quy mô nền kinh tế năm 2022 bứt phá vươn lên vị trí thứ 13 toàn quốc, đứng đầu khu vực Trung du và miền núi phía Bắc. Hình ảnh, uy tín và vị thế của tỉnh ngày càng được khẳng định và nâng lên.
Đồng chí Lê Ánh Dương cảm ơn những đóng góp to lớn của Hội đồng hương Bắc Giang tại TP Hồ Chí Minh đối với sự phát triển của tỉnh và tin tưởng Hội đồng hương Bắc Giang tại TP Hồ Chí Minh cũng như mỗi hội viên sẽ luôn phát huy truyền thống quê hương, giữ gìn truyền thống văn hóa; đẩy mạnh phát triển kinh tế; tương thân tương ái, đoàn kết giúp đỡ nhau để xây dựng và phát triển tổ chức Hội ngày càng lớn mạnh. Đồng chí mong muốn các doanh nghiệp, doanh nhân, đội ngũ trí thức đồng hương Bắc Giang có nhiều hoạt động hướng về quê hương, tìm hiểu cơ hội và đầu tư tại Bắc Giang, góp phần chung tay xây dựng tỉnh Bắc Giang ngày càng giàu đẹp, văn minh.
Tại đây, đồng chí Lê Ánh Dương và đồng chí Trần Công Thắng tặng hoa của Tỉnh ủy, HĐND, UBND, Ủy ban MTTQ tỉnh cho Hội đồng hương Bắc Giang tại TP Hồ Chí Minh. Đồng chí Lê Ánh Dương trao Bằng khen của Chủ tịch UBND tỉnh cho 13 cá nhân; đồng chí Trần Công Thắng trao Bằng khen của Chủ tịch Ủy ban MTTQ tỉnh cho 19 cá nhân có thành tích xuất sắc trong hoạt động của Hội, góp phần xây dựng quê hương và khối đại đoàn kết dân tộc của tỉnh Bắc Giang./.
Nguyễn Thị Ngọc
Chỉ trong vài thập kỷ, tình hình tài chính ở nhiều khu vực, từ châu Á, châu Âu, Mỹ đều gặp rắc rối, thậm chí gây tác động lan truyền ra toàn cầu.
Vài tuần nay, thị trường tài chính toàn cầu hỗn loạn vì hai vụ sụp đổ ngân hàng tại Mỹ và đại gia ngân hàng Thụy Sĩ Credit Suisse bị đối thủ UBS mua lại. Những lo ngại về sức khỏe ngành ngân hàng đang ngày càng lan rộng.
Cổ phiếu Deutsche Bank hôm 24/3 có thời điểm mất tới 15%, sau khi phí với hợp đồng hoán đổi rủi ro vỡ nợ (CDS) của ngân hàng này tăng vọt lên đỉnh 4 năm. Việc này cho thấy nhà đầu tư đang lo ngại về sự ổn định của các ngân hàng châu Âu. Bên cạnh đó, các nền kinh tế có thể sẽ chịu sức ép khi việc tăng lãi suất khiến nhiều nhà băng gặp rắc rối hơn nữa.
Trước đây, thế giới từng nhiều lần chứng kiến các vụ sụp đổ về tài chính. Reuters cho rằng dưới đây là những cuộc khủng hoảng tài chính lớn nhất trong 40 năm qua:
Vụ sụp đổ trái phiếu rác tại Mỹ
Michael Milken được coi là "Vua trái phiếu rác" tại Mỹ vì đã tạo ra thị trường cho công cụ này, một loại trái phiếu có rủi ro lớn, nhưng trả lợi suất cao. Năm 1969, Milken gia nhập Ngân hàng đầu tư Drexel Burnham Lambert.
Ông nhìn thấy tiềm năng từ lĩnh vực bị bỏ qua, cho rằng các trái phiếu rác có rủi ro vỡ nợ ở mức chấp nhận được, trong khi lại có lợi suất cao. Drexel Burnham Lambert vì thế đã bảo lãnh phát hành loại trái phiếu này, còn Milken thuyết phục các tổ chức rót tiền vào đây.
'Vua trái phiếu rác' Michael Milken. Ảnh: Bloomberg
Đến năm 1988, thị phần bảo lãnh phát hành trái phiếu rác của Drexel lên tới 50%. Drexel cũng có thời điểm là ngân hàng đầu tư lớn thứ 5 tại Mỹ.
Thị trường trái phiếu rác tăng trưởng chóng mặt suốt gần một thập kỷ, từ quy mô 10 tỷ USD năm 1979 lên gần 190 tỷ USD năm 1989. Công cụ này đã giúp nhiều công ty nhỏ tiếp cận vốn. Nó cũng được coi là cách huy động tài chính phổ biến cho các thương vụ LBO (mua lại công ty khác bằng vốn vay).
Đến cuối thập niên 80, thị trường lao dốc sau hàng loạt đợt nâng lãi của Cục Dự trữ liên bang Mỹ (Fed). Nguồn cung bắt đầu vượt quá nhu cầu. Bên cạnh đó, Milken còn bị cáo buộc vi phạm hàng loạt quy định về chứng khoán và công bố thông tin. Ông bị phạt 200 triệu USD và phải ngồi tù 22 tháng. Drexel cũng tuyên bố phá sản năm 1990.
Khủng hoảng đồng peso Mexico
Tháng 12/1994, Mexico bất ngờ phá giá đồng peso. Việc này diễn ra sau 3 năm nước này duy trì giá peso chỉ dao động trong biên độ hẹp so với USD. Chính sách tỷ giá này chịu sức ép trong năm 1994, do thâm hụt tài khoản vãng lai của Mexico tăng, trong khi dự trữ nước ngoài lại giảm tới hai phần ba.
Việc phá giá khiến các thị trường tài chính toàn cầu ngạc nhiên. Để ngăn dòng vốn rời đất nước, Mexico còn nâng lãi suất. Lãi suất ngắn hạn từ 15% lên 32%, khiến lãi suất cho vay tăng theo, đe dọa ổn định kinh tế.
Hai ngày sau, Chính phủ Mexico phải thả nổi đồng peso. Nhưng thay vì ổn định lại, đồng tiền này tiếp tục mất giá. Giá peso giảm nửa chỉ vài tháng sau đó.
Khủng hoảng tại Mexico còn lan ra nhiều nước khác. Một số quốc gia Nam Mỹ ghi nhận nội tệ mất giá mạnh và dự trữ giảm mạnh. Nhiều nền kinh tế mới nổi ở châu Á cũng bị rút vốn.
Cuối cùng, Mexico phải nhận hỗ trợ từ Quỹ Tiền tệ Quốc tế và 50 tỷ USD cứu trợ từ Mỹ. Quốc gia này trải qua nhiều năm suy thoái và lạm phát phi mã sau khủng hoảng. Tỷ lệ nghèo đói tại đây cũng duy trì ở mức cao trong suốt thập niên 90.
Khủng hoảng tài chính châu Á
Người dân đến buổi đấu giá xe lấy từ các công ty tài chính đóng cửa sau khủng hoảng tài chính châu Á. Ảnh: Bangkok Post
Khủng hoảng tài chính châu Á chính thức bắt đầu từ tháng 7/1997 với sự sụp đổ của đồng baht Thái, do dòng vốn ồ ạt rời khỏi quốc gia này. Hiệu ứng lan tỏa khiến nhà đầu tư phương Tây bất ngờ rút vốn, tiền tệ các quốc gia khác trong khu vực cũng lần lượt bị phá giá. Hàng loạt tập đoàn và công ty, đặc biệt trong lĩnh vực bất động sản, vỡ nợ. Indonesia, Hàn Quốc và Thái Lan là những quốc gia bị ảnh hưởng nặng nề nhất.
Khủng hoảng tài chính nhanh chóng chuyển sang suy thoái kinh tế trầm trọng. Đồng tiền các quốc gia bị phá giá, lạm phát tăng tốc, các tổ chức tài chính và công ty phá sản, nợ xấu lên kỷ lục, tăng trưởng kinh tế suy giảm và thất nghiệp lên cao. GDP của Indonesia giảm tới 15% trong vòng một năm, Thái Lan và Malaysia cũng giảm xấp xỉ 10% trong khi Hàn Quốc giảm 3,8% trong quý đầu năm 1998.
IMF đã phải khởi động chương trình cứu trợ trị giá 36 tỷ USD cuối năm 1997 để ổn định đồng tiền của các nước bị tác động mạnh nhất bởi khủng hoảng. Đổi lại, các nước thắt chặt tiền tệ, tái cấu trúc hệ thống tài chính hoặc giảm can thiệp vào kinh tế thị trường. Đến đầu năm 1999, khu vực này mới dần hồi phục.
Khủng hoảng tài chính toàn cầu 2008
Nhân viên hãng đấu giá Christie's bê biển hiệu của Lehman Brothers trước cửa văn phòng Christie's năm 2010. Ảnh: Reuters
Tháng 9/2008, cuộc khủng hoảng kinh tế tồi tệ nhất kể từ sau Thế chiến thứ II bắt đầu lan rộng. Khủng hoảng bắt đầu từ sự suy thoái của thị trường nhà đất Mỹ, với nguyên nhân được nhắc đến nhiều nhất sau này là "cho vay dưới chuẩn" (tài sản thế chấp cho các khoản vay bất động sản không đủ đảm bảo trả nợ). Sau đó, rắc rối lan sang thị trường tài chính và cuối cùng là kinh tế toàn cầu.
Cơn địa chấn thực sự nổ ra vào ngày 7/9 với việc hai đại gia cho vay thế chấp của Mỹ là Fannie Mae và Freddie Mac bị quốc hữu hóa. Sau đó, lần lượt Lehman Brothers, Washington Mutual tuyên bố phá sản. Washington Mutual là vụ sụp đổ lớn nhất lịch sử ngành ngân hàng Mỹ. Merill Lynch cũng bị Bank of America mua lại. Còn AIG phải nhận hàng chục tỷ USD cứu trợ từ Chính phủ Mỹ.
Để cứu vãn nền tình thế, ngân hàng trung ương các nước đã phải cắt giảm lãi suất, bơm tiền cho các công ty hay mua lại nợ xấu. Tuy nhiên, động thái đó cũng không thể ngăn Nhật Bản, Liên minh châu Âu (EU), Mỹ, Nga và nhiều quốc gia khác trên thế giới rơi vào suy thoái trong quý IV năm đó. Theo cựu Chủ tịch Cục dự trữ liên bang Mỹ (FED) - Alan Greenspan, đây là cuộc khủng hoảng "hàng trăm năm mới có một lần".
Để cứu vãn nền kinh tế, từ tháng 11/2008, Fed đã phải liên tục tung ra các gói kích thích. Lãi suất cũng được duy trì ở mức kỷ lục gần 0% suốt nhiều năm. Tình hình tại Mỹ sau đó dần ổn định.
Cuối năm 2009, khu vực đồng tiền chung châu Âu (eurozone) tuyên bố EU, trừ Hy Lạp và Tây Ban Nha, đã thoát khỏi suy thoái. Các nền kinh tế khác như Nhật Bản, Singapore, Hong Kong (Trung Quốc), Đức, Pháp cũng dần ra khỏi thời kỳ đen tối nhất.
Khủng hoảng nợ công châu Âu
Sau khi tuyên bố thoát suy thoái từ cuối năm 2009, châu Âu lại gần như ngay lập tức sa lầy vào cuộc khủng hoảng nợ công. Một phần nguyên nhân bắt nguồn từ cơn địa chấn tài chính 2008.
Việc các quốc gia tăng cường tung kích thích bằng các biện pháp tài khóa đã khiến thâm hụt ngân sách và nợ công tăng dần. Khủng hoảng bắt đầu từ cuối năm 2009 tại Hy Lạp, sau đó lan ra toàn khu vực đồng euro. Hy Lạp là một trong những nước chịu ảnh hưởng nặng nhất, do ngành công nghiệp chủ chốt của nước này là vận tải biển và du lịch rất nhạy cảm với tình hình kinh tế. Chỉ trong vài năm, lần lượt Hy Lạp, Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha, Ireland và Cyprus đã phải xin cứu trợ quốc tế để tránh vỡ nợ.
Những diễn biến này đã khiến đồng euro mất giá trầm trọng. Chính sách thắt lưng buộc bụng của các nước trong khu vực, nhằm giảm thâm hụt và nợ công, cũng khiến tỷ lệ thất nghiệp tại Hy Lạp hay Tây Ban Nha thường xuyên trên 25%. GDP Hy Lạp thậm chí còn giảm tới 30% trong giai đoạn 2008 – 2013.
Lo ngại bởi cuộc suy thoái dài nhất kể từ khi đồng euro lưu hành và tỷ lệ thất nghiệp kỷ lục, các lãnh đạo EU sau đó đã phải nới lỏng biện pháp thắt lưng buộc bụng. Cuối năm 2013, Ngân hàng Trung ương châu Âu (ECB) hạ lãi suất để tăng tốc đà hồi phục trong khu vực. Năm 2014, chỉ còn Hy Lạp và Cyprus cần hỗ trợ. Đến 2018, Hy Lạp mới chính thức rời chương trình cứu trợ.
Hà Thu