Với đội hình quy tụ dàn sao đang ở độ chín sự nghiệp, tuyển Brazil được đánh giá là ứng viên số 1 cho chức vô địch World Cup 2022.
Liên hệ số di động/zalo: 0979766122 NGUYEN QUANG ANH Hỗ trợ cho tôi theo Số tài khoản: 0979766122 Vietinbank thành phố Bắc Giang
Thứ Hai, 7 tháng 11, 2022
Miếng đất tôi mua 200 triệu nay giá 8 tỷ đồng
Mảnh đất không giấy tờ tôi mua với giá 200 triệu đồng từ 15 năm trước, nay ra mặt tiền, đã làm được sổ đỏ, giá 8 tỷ đồng.
Đọc các bài viết chia sẻ kinh nghiệm thành công và thất bại khi mua bán nhà đất thời gian qua, tôi cho rằng, đầu tư vào bất động sản không phải là hướng đi sai lầm, nhưng cũng chưa chắc đảm bảo cho bạn phần thắng nếu không hội đủ những yếu tố: ngon, bổ, rẻ. Còn nếu chỉ biết đem tiền ra mua đất để bảo toàn tài sản như nhiều người nói, mua mà không có may mắn, không nhìn vị trí thửa đất, nhiều khi bạn bán không kịp lời để trả lãi ngân hàng. Nếu mua đất bằng tiền nhàn rỗi thì rất tốt, còn mua bằng tiền vay mượn thì coi chừng thân còn giữ không nổi nữa là nhà.
Đầu tư bất động sản không khó, nhưng cũng không hề dễ, nhất là với những người không có kiến thức, kinh nghiệm trọng lĩnh vực này. Tôi cũng có tiền nhàn rỗi là đi mua đất, nhưng thú thực là có miếng khá ổn, xây cho thuê cũng được hơn chục năm rồi, đủ để có lời so với suy tính ban đầu của tôi; tuy nhiên cũng có miếng đất đến giờ vẫn nằm chết một đống, nếu tôi mua bằng tiền vay ngân hàng thì chắc cũng tan thương rồi.
Cuộc đời chẳng ai có thể tính toán thế nào là chắc chắn 100%, nhất là trong chuyện kinh doanh, buôn bán. Nếu tính được thì có lẽ nhà nhà mua đất, người mua đất rồi, lúc đó thì lấy đất đâu cho đủ? Mọi lời khuyên trong đầu tư bất động sản đều chỉ đúng một phần, cần rất nhiều yếu tố khác để thành công, cái quan trọng nhất vẫn chính là mua bằng tiền trong túi của mình vẫn là chắc chắn nhất.
Dù có trượt giá hay gì thì nó vẫn ở trong túi của bạn, cần là có thể xài ngay, không cần thì để đó. Nên nhớ, nhà đất không phải cứ lúc bạn cần tiền là bán được ngay. Giá nhà đất tăng cao thật đấy nhưng nếu vay để mua thì bạn sẽ luôn phải lo lắng, không biết ngày mai sẽ ra sao nếu ngân hàng cứ hỏi thăm. Lúc đó, nhiều khi rẻ mấy bạn cũng phải bán lỗ, nếu không sẽ còn lớn chuyện hơn nữa.
Chẳng ai dám nói trước là mình sẽ thắng hay thua nếu đầu tư bất động sản. Chỉ cần bạn quan tâm đó là tài sản cho tương lai hay cho chính con cái chúng ta là đủ rồi. Tôi không có nhiều tiền, nhưng cũng đủ may mắn để mua một miếng đất không giấy tờ ở Bình Tân, TP HCM từ 15 năm trước với giá 200 triệu đồng. Đó là tài sản góp nhặt của hai vợ chồng khi đã có hai con, bao nhiêu năm để đó.
Và giờ tôi đã làm được giấy tờ cho mảnh đất ấy, xây được cái nhà để cho thuê. Miếng đất đó nay thành mặt tiền với giá thị trường khoảng 8 tỷ đồng. Theo các bạn thế có gọi là thành công không? Cũng kể từ đó, tôi luôn cố gắng dè xẻn để tích tiền mua đất tiếp. Mục đích chính của tôi không phải là để lướt sóng, đầu cơ, mà đơn giản chỉ là làm của để dành cho con cái khi chúng có gia đình riêng. Thế nên, tôi rất thảnh thơi với chuyện mua đất.
Tóm lại, tôi chỉ muốn nhấn mạnh lại một điều rằng bất động sản không phải chúng ta muốn lời là lời, mà còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố. Chúng ta không thể lấy kinh nghiệm của một ai đó để áp dụng cho mình vì đôi khi cái may mắn không đến với ta. Tôi đã từng có một miếng đất chờ hoài không có giá, không được xây nhà dù nó nàm ở khu vực mà xung quanh đã xây dựng hết. Nhưng tôi cũng có biến đất chỉ ba năm đã có giá trị gấp đôi lúc đầu.
Thế nên, tích lũy là thứ rất cần cho tương lai, nhưng bằng hình thức nào thì phải tùy hoàn cảnh mỗi người. Có người mua đất đề dành và thành công, nhưng đôi khi bạn chỉ cần gửi ngân hàng cũng là một kênh rất giá trị, dù lời ít nhưng ta vẫn có thể nhìn thấy tiền của mình mỗi ngày.
Nếu không có đủ kiến thức và kinh nghiệm, nhất là không đủ tiền, tôi khuyên các bạn hãy cân nhắc thật kỹ trước khi quyết định dấn thân vào thị trường bất động sản kẻo đánh mất luôn chính tài sản cho tương lai của mình.
Tieu Nho
Xúi công chức lương thấp 'nghỉ việc, tìm nghề khác'
Nếu họ nghỉ hết, ai sẽ làm thủ tục hành chính cho bạn?
Tôi thấy nhiều người "góp ý" rằng ai là công chức, viên chức nên tìm việc khác nếu không chịu nổi cảnh lương thấp. Nhưng nếu vậy, khi cần đến thủ tục hành chính công như nhà đất, bảo hiểm xã hội rồi trường học, bệnh viện... bạn sẽ làm bằng cách nào?
Chúng ta đều thấy mặt bằng lương thấp nhưng nhà nước nguồn lực có hạn chỉ có thể trả lương như vậy. Các công ty tư nhân tuy trả cao nhưng họ có đủ việc làm cho tất cả mọi người không?
Ví dụ: bác sĩ ra bệnh viện quốc tế thì lương cao gấp mấy lần nhưng họ chỉ nhận người có kinh nghiệm và số bệnh viện quốc tế chưa bằng một phần trăm bệnh viện công. Hay trường tư chỉ có thể trụ được ở thành phố lớn chứ các nơi thôn quê thì không có, vậy học sinh không có thầy thì thất học sao?
Họ than lương thấp ở đây là muốn nhà nước tăng lương sớm bởi chi phí sinh hoạt đều tăng dù số tăng thêm cũng chỉ khoảng trên dưới một triệu đồng, nhưng dù sao cũng bù được lạm phát phần nào cho đỡ chật vật. Tất nhiên mọi người ngoài lương thì ai có khả năng đều phải xoay sở cả mới đủ sống.
Lương và giá luôn là hai lĩnh vực song hành với nhau. Lương không tăng mà giá tăng thì coi như lương xuống, lương không tăng mà giá cũng không tăng thì là cân bằng, lương tăng mà giá xuống thì là mừng nhất.
Nhưng từ xưa đến nay chưa bao giờ lương tăng mà giá xuống. Hai việc cần làm là tăng lương hoặc kiềm chế lạm phát. Lạm phát khó kiềm chế hơn vì độ mở của nền kinh tế với thế giới ngày càng lớn và chỉ có thể theo giá thế giới mà thôi. Vì thế, tăng lương là một giải pháp để ổn định cuộc sống cho công chức.
Tuy nhiên, khoảng thời gian tăng lăng càng dài khiến lương càng ngày càng xa giá và cán bộ công chức (không thể có thu nhập gì thêm) chỉ có một cách duy nhất là "bóp mồm bóp miệng" lại thôi. Hãy nhìn bảng lương của bác sĩ và giáo viên đại diện cho hai ngành thiết yếu nhất lương khởi điểm 2.34x1.49 = 3.486.600 đồng ,cộng phụ cấp bác sĩ 1.3946.40đ (40%) = 4.881.240 đồng. Lương giáo viên như bác sĩ cộng phụ cấp 1.045.980đ( 30%) = 4.532.580 đồng.
Trong khi đó lương tối thiểu của công nhân khu vực một là 4.680.000 đồng là sẽ thấy thiếu công bằng vì cào bằng giữa lao động có tay nghề cao với lao động giản đơn rồi. Vì thế, tôi cho rằng việc tăng lương tối thiểu theo lộ trình là điều cần thiết nhằm cải thiện mức sống cho cán bộ, công chức.
Hong Nhung
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)